Subscribe Us

Những câu chuyện của học sinh

Tuổi học trò hồn nhiên mơ mộng, bước vào cuộc sống với những vô tư và trong sáng nhất. Nơi đó có những câu chuyện mà bất cứ ai trong đời học sinh của mình cũng đã từng trải qua, để về mãi sau này, khi nhớ đến lại muốn được quay về một lần nữa.

https://drive.google.com/

Thời học sinh là khoảng thời gian như thế nào với một đời người?

Thời học sinh dài hay ngắn tùy thuộc vào từng người. Có người đó là khoảng thời gian 12 năm suốt từ cấp 1, lên cấp 2, cấp 3 rồi chuẩn bị bước vào Đại học. Nhưng cũng có những người vì điều kiện cuộc sống hay bất kì một lý do nào đó khác, mà thời học sinh của họ chỉ kéo dài 7,8 năm, hay thậm chí vài ba năm…

Dù dài hay ngắn, đó đều là khoảng thời gian đáng nhớ của mỗi người, là khoảng thời gian đặc biệt nhất. Đó là lúc ta được tiếp thu tri thức trong môi trường tập thể, với những khuôn khổ và kỉ luật nhất định. Nhưng hơn hết, thời học sinh nằm trong độ tuổi trong sáng , hồn nhiên nhất của đời người. Vậy nên ở đó luôn tồn tại những kỉ niệm, những câu chuyện không thể nào quên. Cho đến mãi sau này, khi đã già dặn với những va vấp cuộc đời, người ta lại thèm được quay về thời học trò hồn nhiên, vô tư ngày nào…

https://www.google.com.vn

Có một câu nói rất hay rằng: “Thanh xuân như một cơn mưa rào, dù có bị cảm lạnh thì người ta vẫn muốn được ướt thêm một lần nữa.” Thật vậy, tuổi học trò của mỗi người là không giống nhau, vui có, buồn có, vinh quang có, mà nhục nhã ê chề cũng có. Nhưng điều kì diệu là, ai trong chúng ta cũng muốn một lần được quay về khoảng thời gian ngày xưa ấy.

Tuổi học trò và những câu chuyện hằng ngày

Người ta vẫn thường gọi tuổi học trò là “nhất quỷ nhì ma” cũng bởi cái tuổi này luôn có những câu chuyện tinh nghịch mà đáng yêu vô cùng.

Thời học sinh, các bạn hay nói về chuyện gì? Phải nói rằng đây là cái tuổi mà chúng ta nói chuyện rất nhiều, nói được ở mọi lúc mọi nơi. Trước giờ học, giờ ra chơi, tan học và thậm chí là trong giờ học, bất cứ khi nào cũng có thể trò chuyện, bàn tán. Vậy chúng ta nói những chuyện gì?

Đầu tiên là thầy cô, đây luôn là đề tài “nóng” với mọi lứa tuổi học sinh. Nào là bàn tán xem cô nọ khó tính, cô kia dễ tính; thầy A hôm nay dường như có chuyện vui, thầy B bỗng dưng gắt gỏng hơn thường ngày. Trong giờ học, nhiều khi không chăm chú nghe giảng mà chỉ để ý xem hôm nay thầy cô có gì khác lạ để lại bàn tán cùng nhau. Tuy vậy nhưng học trò vẫn là những đứa trẻ sợ thầy cô một phép. Lúc bàn tán thì có vẻ xôn xao thế đấy, nhưng vẫn là những chú thỏ con, sợ cô thầy như sợ ba mẹ đánh đòn mà thôi! Mãi đến sau này, khi có cơ hội được đứng trước các em với vai trò như một giáo viên, tôi vẫn thường để ý xem các em bàn tán gì về mình sau mỗi giờ học, lại thấy như có hình bóng mình ngày xưa.

https://www.google.com.vn

Vấn đề cũng “nóng” không kém cô thầy chính là chủ đề bạn bè. Có một điều mà chúng ta vẫn hay gọi là “nói xấu”. Cho đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu sao ngày đó chúng ta hay thích bàn tán về bạn bè của mình đến thế. Có những lời “nói xấu” vô hại, nhưng cũng có những lời nói làm tổn thương người bạn của mình rất nhiều. Nhưng sau cùng, sau những cãi vã ấy, chúng ta có cơ hội để hiểu nhau nhiều hơn, và cũng là để cùng nhau trưởng thành. Chính lớp học của tôi ngày xưa cũng vậy, nhưng sau này khi chia tay, ai nấy đều như không muốn xa rời, những lần hiếm hoi gặp lại nhau, chúng tôi lại yêu thương nhau hơn bao giờ hết, và những cãi vã trước đây chỉ còn là những kỉ niệm mà thôi.

Những câu chuyện khác mà học trò hay nói với nhau chính là gia đình. Khi trong nhà có chuyện gì đó vui hay buồn, đều chờ lên lớp để sẻ chia cùng các bạn. Đôi khi có những chuyện chính những thành viên trong gia đình lại không thể thấu hiểu được, khi ấy, bạn bè chính là chỗ dựa tinh thần, là nơi để ta sẻ chia những điều khó nói trong cuộc sống. Nói đến đây lại mới thấy, rõ ràng tuổi học trò không phải chỉ là những đứa trẻ “nhiều chuyện”, mà thực sự đó là nơi mà ta tìm thấy những người bạn đồng điệu tâm hồn.

Kỉ niệm thời mỗi cấp

Tuổi học trở mỗi cấp lại có những kỉ niệm khác nhau. Cấp 1 là lúc ta mới bước vào môi trường lớn và tiếp xúc với nhiều bạn bè hơn. Đó là những bỡ ngỡ trẻ thơ, gắn liền với những kỉ niệm về việc làm quen bạn mới, quen với môi trường mới. Đó là lúc ta tập dung hòa thời gian dành cho gia đình và trường lớp. Đó là kỉ niệm về những ngày mẹ còn đưa đi học trên chiếc xe đạp màu xanh, mỗi lần khai giảng sẽ được mua cho một quả bóng bay đỏ thắm. Đó là kỉ niệm về lần đầu tiên được tan học về sớm, đã tự đi bộ về nhà trong sự ngỡ ngàng của ba mẹ… cấp 1 của tôi luôn gắn liền giữa gia đình và trường lớp.

https://www.google.com.vn

Lên cấp 2, đó là độ tuổi mới lớn với những nông nổi và bồng bột của tuổi trẻ. Kỉ niệm cấp 2 có lẽ là khoảng thời gian “sóng gió” nhất nhưng cũng khó quên nhất với mỗi người. Đó là lần đầu tiên trèo tường vì đi học muộn, là lần đầu tiên trốn học đi chơi cùng lũ bạn, là những buổi chiều không về nhà ngay mà còn la cà quán xá; là những túi me dầm, xoài dầm giấu thầy cô dưới hộc bàn…

Cấp 3 lại là khoảng thời gian mà chúng ta đang tập trưởng thành, đang chuẩn bị hành trang để bước vào đời. Cấp 3 không hồn nhiên và thơ ngây như cấp 1, cũng không ồn ã và rộn vui như cấp 2, mà nó như trầm lặng hơn trước kì thi Đại học. Kỉ niệm ở đây là những ngày cùng nhau ôn bài miệt mài, là những tiết học chồng chéo nhau đến ngạt thở nhưng ai nấy đều tự nhủ sẽ cùng nhau cố gắng; kỉ niệm ở đây cũng chính là thời khắc chia tay tuổi học trò, cùng nhau bước vào một trang sách mới của sự trưởng thành.

https://www.google.com.vn

Bạn còn điều gì nhắn nhủ?

Như đã nói, tuổi học trò luôn là khoảng thời gian mà người ta muốn được quay trở về dù chỉ một lần, có phải bởi nơi đó ta còn điều gì dang dở, còn điều gì tiếc nuối? Tôi tiếc nuối vì thời đi học, đã không thể hiện tình cảm của mình dành cho thầy cô, những người thực sự đã giúp tôi nên người và được là tôi của ngày hôm nay. Ngày đó vẫn còn e thẹn, vẫn còn sợ sệt nên đã để lỡ, đến bây giờ có những người thầy tôi đã mãi mãi không thể gặp lại…

Tuy nhiên, tuổi học trò đã dạy tôi sự kiên cường, điều mà đến bây giờ tôi vẫn rất cần và nó đã giúp tôi rất nhiều trong cuộc sống và công việc. Sự kiên cường trước những kì thi nối tiếp nhau căng thẳng đã giúp tôi dần quen hơn khi đối mặt với những khó khăn sau này khi bước vào đời.

https://drive.google.com/


Tuổi học trò vẫn mãi là “cơn mưa rào” chỉ đến một lần trong đời người. Hãy thỏa thích tắm mưa để sau này chúng ta không phải nhớ tiếc quá nhiều!


Đăng nhận xét

0 Nhận xét