Subscribe Us

Truyện cười #2


😀 😁 😂 🤣 😃 😄 😅 😆

Truyện 1:


Một trùm mafia trong lúc hấp hối gọi đứa cháu đích tôn lại và nói: – Cháu yêu quý, ta muốn cháu hãy giữ khẩu súng nạm vàng này. Nó là bạn chiến đấu trung thành của ta. Hãy giữ gìn nó. Đứa cháu nói: – Nhưng ông ơi, cháu không thích súng. Hay ông hãy để cháu giữ cái đồng hồ Rolex của ông? – Nghe đây cháu yêu, rồi một ngày nào đó, cháu sẽ có một sự nghiệp lớn, một cô vợ đẹp, rất nhiều tiền, một căn nhà lớn và vài chiếc xe xịn. Một ngày cháu trở về nhà và nhìn thấy vợ đang ở cùng tình nhân của nó. Cháu sẽ làm gì nào? Chỉ vào đồng hồ và nói : “Ê, hết giờ rồi!” chắc?
Truyện 2:
Một người đến gặp Chúa & hỏi : “1000 năm là bao lâu?” ông trả lời :”Đối với ta chỉ là 1 giây”. Người đàn ông hỏi tiếp: “Thế còn 1000 $ là bao nhiu ?” Chúa lại trả lời: “Với ta, chỉ là 1 xu”. Người đàn ông lại hỏi: “Ngài có thể vui lòng cho con 1 xu ko ?”. Chúa mỉm cười: “Chờ ta 1 giây 😅😅
Truyện 3:
.Giáo sư nữ đang dậy học sinh đại học học bài về Địa Lý. Bỗng một cô nàng quay sang hỏi:
-Cô ơi, tại sao có nước Áo mà lại không có nước Quần?
Nữ giáo sư ngẫm nghĩ một lúc rồi nổi khùng lên:
-Mày học hành con mẹ gì mà hỏi những câu ngu qué vậy, phí cơm phí gạo bao nhiêu năm trời của bố mẹ mày. Thế nếu có nước Quần thì còn làm sao nhìn thấy nước Cuba nữa
Truyện 4:
Một đại hiệp lỡ chân sa xuống giếng ,may mắn tìm được một quyển bí kíp tên là: “Uất ức thần chưởng” , hí hửng mở ra xem .
-Trang đầu tiên của khẩu quyết ghi:”muốn học võ công này thì phải tự thiến trước” . Không do dự , đại hiệp rút kiếm ra . Xoẹt , xoẹt!!!
-Xong đâu đấy chàng giở tiếp trang thứ hai ,thì thấy một dòng chữ nhỏ ghi: “KHÔNG THIẾN CŨNG KHÔNG SAO” Đại hiệp liền hộc máu mà chết .
-Uất ức thần chưởng quả là danh bất hư truyền! 😅😅
Truyện 5:
Chuyện kể rằng có 3 chàng trai, một Lào, một Trung Quốc, một Việt cùng đến 1 công ty nộp đơn xin việc. Trưởng Phòng TCCB mời anh Lào vào hỏi trước:
- Có việc như thế này... Anh xem có làm được không?
- Tôi làm được - Anh Lào hăng hái trả lời.
- Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận?
Anh Lào, vốn thật thà như cả dân tộc của mình trả lời:
- 500.000 đồng.
Trưởng Phòng cho anh Lào ra ngoài đợi. Đến lượt anh Trung Quốc vào. Trưởng Phòng lại hỏi :
- Có việc như thế này... Anh xem có làm được không?
- Tôi làm được - Anh Trung Quốc hăng hái trả lời.
- Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận?
Anh Trung Quốc vốn là dân tộc đời sau láu cá hơn đời trước trả lời:
- 1000.000 đồng.
- Ô đắt quá. Anh có biết anh Lào sẵn sàng làm việc này chỉ với 500.000 không?
- Xin lỗi, Anh không hiểu ý em. Em cũng chỉ lấy 500.000, còn 500.000 là để biếu anh.
Trưởng Phòng cho anh Trung Quốc ra ngoài đợi. Đến lượt anh Việt Nam vào. Trưởng Phòng TCCB lại hỏi:
Có việc như thế này... Anh xem có làm được không?
- Quá dễ - Anh Viêt Nam hăng hái trả lời.
- Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận?
Anh Việt Nam, mà chúng ta đã biết quá rõ, trả lời:
- 1.500.000 đồng.
- Ô đắt quá. Anh có biết anh Lào sẵn sàng làm việc này chỉ với 500.000 không?
- Xin lỗi, Anh không hiểu ý em. Em cũng chỉ lấy 500.000, còn 500.000 là để biếu anh. 500.000 còn lại em thuê thằng Lào nó làm.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét