Subscribe Us

Con đường quen thuộc của tôi

Ngày mới của tôi luôn bắt đầu trên con đường quen thuộc tới chỗ làm. Đôi khi là con đường chạy bộ. Cứ đều đặn 7h sáng, những thanh âm họp chợ lao xao lại vang lên. Tiếng kẻ mua người bán huyên náo, tiếng xe chạy, tiếng trẻ em reo đùa tạo nên những xúc cảm khó quên để khởi đầu một ngày. Con đường cũ nhưng mỗi ngày hàng loạt cảm giác mới lại ùa đến với tôi. Mỗi ngày, tôi đều có thể lắng nghe, mỉm cười và học thêm những điều “chưa quen thuộc” trên con đường quen thuộc này.


Con đường quen thuộc của tôi

http://vietworld.world

Con đường đi làm quen thuộc - Hành trình đến với ước mơ hay lao vào đời kiếm sống

Con đường từ nhà đến chỗ làm của tôi khá xa. Thông thường, tôi sẽ mất khoảng 20 phút đi xe máy với 2 trục đường chính, 3 điểm rẽ và vài lần dừng đèn đỏ. Tôi phải đi qua một con ngõ chợ nhỏ để ra được đường chính. Mỗi sớm mai, tôi đều hòa vào dòng người đông đúc, trải qua đủ cảm giác chờ đợi, mệt mỏi và chen lấn để đến được điểm đến mong muốn. Có lẽ, tắc đường vốn là thứ “đặc sản” của những đô thị lớn như Hà Nội hay thành phố Hồ Chí Minh,... 

Theo bạn, mỗi chúng ta sẽ nghĩ gì trên đường đi làm? 


Hôm nay lại phải làm việc với ông sếp khó tính và khách hàng lắm điều?

Tại sao đồng nghiệp mới trúng một phi vụ đầu tư mới còn mình vẫn dậm chân mãi ở vị trí nhân viên quen này?

Người đàn ông phía trước đi vội thế chắc cũng đang muộn giờ làm như mình?


Hành trình đến với ước mơ hay lao vào đời kiếm sống

https://thanhnien.vn

Tất cả những suy nghĩ trên cứ liên tục và vô thức dội vào tâm trí của tôi mỗi buổi sáng. Chúng ta thường khó học cách điều khiển và kiểm soát tốt tâm trí của mình. Trong thời gian nhàn rỗi (là khoảng thời gian bạn không cần suy nghĩ hay làm việc), chúng ta thường để mình chìm đắm trong những suy nghĩ lộn xộn. 

Tôi từng thử làm mới con đường đi làm bằng cách dậy sớm hơn 30 phút và đi bộ đi làm. Điều kì lạ thay, con đường chỉ toàn những cây đèn đỏ 100s và hàng đoàn người chen chúc nhau đầy mệt mỏi bây giờ lại rất rộng rãi, thoáng đãng và tươi mới. Tôi có thể phóng tầm mắt để ngắm nhìn hàng cây xanh ven đường, những hàng quán ăn sáng mở sớm tấp nập kẻ ra người vào. Không khí buổi sáng từ 7h thường khá quãng đãng (điều mà chắc chắn nếu đi làm từ 8h bạn sẽ không cảm nhận được). 

https://pxhere.com

Tôi thường ghé vào quán bán bánh mì quen thuộc và bước ra với cốc sữa trên tay. Con đường đi làm đã tạo cho tôi thói quen ăn sáng đầy đủ thay vì bỏ bữa như những ngày cuối tuần. Tôi từng nghĩ đến việc sẽ thử hết tất cả hàng quán đồ ăn trên con đường này và viết bài chia sẻ cảm nhận trên các trang mạng xã hội. Ngay cả con đường đã quá quen thuộc cũng có thể mang đến cho ta những trải nghiệm mới lạ nếu ta biết cách thưởng thức nó. 

Con đường chạy bộ quen thuộc - Cuộc sống cần có những quãng nghỉ

Trái ngược với con đường đi làm tất bật, xô bồ, tôi luôn tìm kiếm một con đường riêng để tận hưởng khoảng thời gian dành cho mình. Tôi có thói quen dành khoảng 4-5 buổi/tuần để chạy bộ trong công viên. Không gian nơi đây cho phép tôi có thể đắm chìm trong những cảm giác dễ chịu và thực sự thư giãn. 


Cuộc sống cần có những quãng nghỉ

https://cafef.vn

Đường trong công viên thường không quá rộng, đôi khi sẽ có quãng đường hơi mấp mô sỏi đá. Bù lại, tôi có thể căng mắt ngắm nhìn những vườn hoa sặc sỡ. những cây cổ thụ sừng sững và hít căng bầu không khí mát lành vào lồng ngực. Buổi chiều muộn, gió thổi từ hồ mang hơi ẩm khiến cho da thịt luôn mềm mại và sảng khoái. 

Trái với khung cảnh tấp nập ngoài đường lớn, đường trong công viên không có xe cộ (thỉnh thoảng có một vài người đạp xe). Chủ yếu bạn sẽ được ngắm nhìn từng tốp người đi bộ, chạy nhảy (hoặc vài chú cún xinh xắn được chủ dắt đi dạo). Công viên thường mở cửa miễn phí. Do đó, nếu bạn ở gần công viên thì đừng bỏ lỡ những cung đường thoáng đãng và thoải mái ở đây. Tất cả nhịp sống ồn ã đều nép lại ngoài kia, nhường chỗ cho tiếng nói cười và âm nhạc. 

Điều gì tạo nên sự quen thuộc?

Chắc hẳn bạn vẫn cho rằng đường đi nhiều thì sẽ là con đường quen thuộc. Điều này không hẳn sai nhưng vẫn chưa đủ. Tôi cho rằng có hai thứ tạo nên cảm giác “quen thuộc” ở mỗi người. 


Điều gì tạo nên sự quen thuộc

https://giaoduc.net.vn

Điều đầu tiên là sự lặp đi lặp lại. Nhà văn Lỗ Tấn từng có câu nói mà tôi rất tâm đắc “Trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi thì sẽ thành đường thôi”. Trước đây, khi chưa lựa chọn công ty hiện tại, tôi không biết sự tồn tại của con đường từ nhà đến chỗ làm. Dù con đường đó có tồn tại hay không cũng chẳng tạo nên bất kỳ cảm giác quen thuộc nào ở tôi. Tuy nhiên, mỗi ngày đều đi trên con đường đó, nhìn những khung cảnh quen thuộc, gặp những gương mặt quen thuộc sẽ định hình nên cảm giác quen thuộc của tôi với con đường. Khi đi qua những con đường quen thuộc, tôi đều bất giác liên tưởng đến cách mọi mối quan hệ trên đời hình thành và phát triển. Có lẽ tình cảm đều khởi phát từ việc làm quen (như khi bạn tìm ra một con đường mới), giao lưu (như cách bạn đi trên con đường đó hằng ngày) và làm mới (bằng cách bạn thay đổi cách thức tận hưởng và ngắm nhìn con đường đó). Để giữ mối quan hệ với ai đó, ta cần thường xuyên qua lại, gặp gỡ và quan tâm họ. 

Điều thứ hai là sự gắn bó của bạn với con đường đó. Cho dù chỉ là một con đường bạn đi lại hằng ngày nhưng nếu bạn không nhìn ngắm, quan sát hay thử những trải nghiệm mới với cảnh vật, con người nơi đó, con đường ấy vẫn xa lạ với bạn. Liên hệ cách suy nghĩ này với các mối quan hệ trong đời, người thường xuyên gặp mặt nhưng không có sự sẻ chia, quan tâm cũng không thể gọi là người thân quen. 

Bạn đã từng chán con đường quen thuộc chưa?

Phải thú nhận rằng, tôi là người thích những thứ mới mẻ. Sự thay đổi giúp tôi tìm thấy nguồn năng lượng mới cho riêng mình. Bởi vậy, không dưới một lần tôi từng chán những thứ quá nhàm chán và cũ kỹ (bao gồm cả con đường quen thuộc hằng ngày tôi vẫn đi hoặc kể cả những lối sống mà mình vẫn theo đuổi).  

Ví dụ, tôi vốn là tuýp người cuồng công việc. Gần như mỗi ngày của tôi đều dành thời gian để giải quyết các công việc quan trọng, làm thêm hoặc học thêm thứ gì đó mới mẻ. Đôi lúc, tôi cảm giác con đường cuộc đời của mình chỉ có một đích đến duy trì nhất là làm được càng nhiều việc càng tốt. Con đường này tuy vô hình nhưng tôi đã trung thành bước đi bao nhiêu năm qua. Tuy nhiên, nếu cứ đi mãi một con đường, có thể bạn đang đi vào ngõ cụt mà không biết. 

Có nên tìm đường đi mới

Con đường quen thuộc vốn dĩ là cảm giác an toàn, dễ chịu và thoải mái. Hẳn bạn cũng như tôi, thích đi trên những con đường quen thuộc, trải nghiệm những điều quen thuộc. Thế nhưng, với cảm xúc quen thuộc và đôi mắt chỉ biết ngắm nhìn những thứ lặp đi lặp lại, chúng ta sẽ không thể biết được thế giới rộng lớn ngoài kia có những điều mới mẻ, thú vị nào. Ta rất dễ đánh mất đi tấm lòng khao khát, say mê khám phá, thử nghiệm và dám chấp nhận rằng mình có thể sai. 


Có nên tìm đường đi mới

http://geography-vnu.edu.vn

Lời kết 

Con đường quen thuộc của tôi chứa đựng những khung cảnh, con người, thói quen được hình thành từ rất lâu. Tôi luôn được là chính mình khi đi trên con đường đó và sẽ nỗ lực để tạo nên phiên bản mới của chính mình trên các con đường khác. Suy cho cùng, trên đời này vốn dĩ chưa từng có con đường nào sinh ra đã là quen thuộc, chỉ có bạn mới quyết định được con đường đó có quen thuộc với chính mình hay không. 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét